Bài 49: Kể lại một câu chuyện về lòng dũng cảm mà em được chứng kiến hoặc tham gia: Thầy Quảng của lớp em

  • Bài 49: Kể lại một câu chuyện về lòng dũng cảm mà em được chứng kiến hoặc tham gia: Thầy Quảng của lớp em trang 1
  • Bài 49: Kể lại một câu chuyện về lòng dũng cảm mà em được chứng kiến hoặc tham gia: Thầy Quảng của lớp em trang 2
Bài 49
Kể lại một câu chuyện vê lòng dũng cảm
mà em được chứng kiến hoặc tham gia
Bài làm
Thầy Quảng của chúng em
Hôm ấy, trên đường đi học về, chúng tôi vẫn men theo con đê đi về làng. Mưa mỗi lúc một tầm tã. Tấm áo mưa nhỏ bé dường như không thể nào che chở cho cái túi xách khỏi bị đẫm nước.
Chúng tôi cứ lom khom bước đi. Thằng Quỳnh đi trước. Thằng Học đi thứ hai. Tôi đi sau cùng. Mưa hắt tối tăm mù mịt. Bỗng thằng Quỳnh kêu lên: "Ôi giời ơi!". Đứa bạn yêu quý của tôi bị trượt ngã lăn xuống sông. Nó chới với. Chỉ nhìn thấy tấm áo mưa xanh lềnh bềnh và cái đầu đen lặn xuống nhô lên. Thằng Học và tôi khóc, kêu lên thất thanh. Vừa lúc đó, thầy Quảng đi tới. Thầy vội nhảy xuống dòng nước cuồn cuộn. Thầy túm được mảnh áo mưa. Thầy ôm được thằng Quỳnh nâng lên. Nước sông chảy xiết, thầy vùng vẫy mãi mới bế được đứa học trò tội nghiệp lên bờ. Thầy vác thằng Quỳnh chạy nhanh vào cái lều hộ đê gần đó. Thầy dốc nước, làm hô hấp nhân tạo mãi thằng Quỳnh hồi tỉnh dần.
Hai đứa chúng tôi mặt mày tái mét, đứng run cầm cập. Một lúc sau, mẹ thằng Quỳnh chạy trong mưa, ướt như chuột lột, vừa khóc vừa lao tới. Thím vừa ôm lấy con vừa khóc. Thằng Quỳnh mồ côi bố, ở với mẹ. Nắm chặt lấy hai tay thầy Quảng, mẹ thằng Quỳnh khóc và nói: "Cầm ơn thầy, thầy đã cứu hai mẹ con tôi...".
Hôm sau, chúng tôi mới biết hóm ấy thầy Quảng lên bệnh viện thăm con, đi ngang qua nghe tiếng kêu của chúng tôi mà cứu được thằng Quỳnh. Cái mũ bảo hiểm và cái kính cận của thầy bị nước lũ cuốn mất. Thằng Hợi nói với tôi: "Thời chống Mỹ, thầy Quảng đi bộ đội đấy!". Tôi trầm trồ: "Thầy dũng cảm quá".
Hoàng Thành Đạt, 4A
Trường Tiều học Lệ Thuỷ - Quảng Bình