Bài 44: Kể một câu chuyện em đã được nghe hoặc được đọc về tinh thần lạc quan yêu đời: Chú Trực thương binh

  • Bài 44: Kể một câu chuyện em đã được nghe hoặc được đọc về tinh thần lạc quan	yêu đời: Chú Trực thương binh trang 1
  • Bài 44: Kể một câu chuyện em đã được nghe hoặc được đọc về tinh thần lạc quan	yêu đời: Chú Trực thương binh trang 2
Bài 44
Kể một câu chuyên em đã được nghe hoặc được đọc
về tinh thần lạc quan yêu đời
Bài làm
Chú Trực thương binh
Bố mẹ em vẫn gọi chú là chú Trực. Chú là thương binh tại mặt trân Lạng Sơn năm 1980, bị pháo giặc tiện mất chân phải và tay phải.
Khi chú đang nằm điều trị ở Quân y viện thì người yêu đi lấy chồng. Sau này, chú nói “cái tin ấy” làm cho chú bàng hoàng, đau đớn như bị trọng thương một lần nữa.
Sau hai nãm ở trại thương binh, gia đình đón chú về quê. Tuy có lương thương binh, được bố mẹ chăm sóc, nhưng chú Trực đã trải qua những tháng ngày đau buồn, mặt mũi ngày càng héo hon. Chú nói: “Chuyện Số phận con người của nhà văn Nga như lôi chú thoát ra khỏi cơn ác mộng...”.
Năm 1990, chú xin dự thi tại chức Khoa Chăn nuôi đại học Nông nghiệp. Năm năm học hành vất vả, chú đã tốt nghiệp loại ưu, được về nhận công tác tại Sở Nông lâm nghiệp của tỉnh. Hiện nay, chú đã có vợ và hai con. Cô Xuân, vợ chú Trực là giáo viên trung học cơ sở.
Anh Hùng thi Đại học trượt vỏ chuối, buồn thỉu buồn thiu. Chuyện này bà kể cho anh Hùng nghe. Em đã ghi lại. Bà nhắc: "Cháu chẳng phải học ai đâu xa. Học chú Trực; học mà cố gắng. Đường đời còn rộng mở. Cháu mới 19 tuổi thôi mà!".
Vũ Quang Đoàn, 4A
Trường Tiểu học Thiệu Xuân - Thanh Hoá