Bài 28: Kể lại một truyện cổ mà em đã được đọc: Những hạt thóc giống

  • Bài 28: Kể lại một truyện cổ mà em đã được đọc: Những hạt thóc giống trang 1
Bài 28
Kể lại một truyện cổ mà em đã được đọc
Bài đoc tham kháo
Những hạt thóc giống
Ngày xưa có một ông vua tuổi đã cao mà không có con. Vua muốn tìm một người tài đức để truyền ngôi.
Bữa nọ, vua ra lệnh mở kho thóc phát cho thần dân mỗi người một đấu thóc giống và giao hẹn: "Ai nộp được nhiều thóc nhất sẽ được truyền ngôi báu; ai không có thóc nộp sẽ bị trừng phạt!".
Vụ mùa năm ấy bội thu. Các thần dân trong vương quốc nô nức chở thóc về Kinh thành. Chỉ có một chú bé tên là Chôm đến với hai bàn tay không. Quỳ xuống trước mặt vua, Chôm kính cẩn tâu:
Muôn tâu Đức Vua! Con xin chịu tội vì thóc giống bệ hạ ban cho, con đã gieo nhưng không mọc mầm!
Mọi người đều sững sờ. Nhưng nhà vua thì mỉm cười đỡ chú bé đứng dậy và nói:
Thóc phát ra đã bị luộc cả rồi, làm sao mà gieo thành mạ được. Những gánh thóc, xe thóc kia đâu phải thu được từ thóc giống của ta!....
Nhìn một lượt khắp các bá quan vãn võ và ngàn vạn thần dân có mặt, nhà vua phán truyền:
Trung thực là đức tính đáng quý nhất của con người. Chôm vừa trung thực vừa dũng cảm, rất xứng đáng được ta truyền ngôi báu.
Chôm được làm vua và nổi tiếng là vị vua hiền minh của vương quốc.
Truyện dân gian Khơ-me