Bài 34: Kể lại một truyện cổ em đã đọc: Núi Gấu

  • Bài 34: Kể lại một truyện cổ em đã đọc: Núi Gấu trang 1
  • Bài 34: Kể lại một truyện cổ em đã đọc: Núi Gấu trang 2
Bài 34
Kể lại một truyện cổ em đã đọc
Bài đoc tham khảo
Núi Gấu
Trên bờ biển Hắc Hải thuộc nước U-krai-na có một ngọn núi mà sự tích về nó chứa đầy huyền thoại diễm lệ, cảm động - sự tích “Núi Gấu”:
Ngày ấy, Hắc Hải còn nhiều sương mù hơn bây giờ. Có khi mặt biển mù mịt cả ngày, lại hay có bão. Quanh biển bấy giờ còn hoang vắng chưa có những thị trấn, những cánh đồng nho táo và chưa có thành phố nghỉ mát Y-an-ta như ngày nay, mà sóng biển Hắc Hải to lắm. Người ta nói sóng ở những biển khép kín như Hắc Hải dữ hơn cả sóng đại dương. Hắc Hải cũng thường có bão luôn.
Suốt đêm, biển gầm thét ghê gớm. Sáng ra, lúc tan sương, rtiột hôm thấy giạt vào bờ một cái cột buồm và những mảnh ván. Đêm qua có thuyền đắm ngoài khơi.
Trong đám mảnh gỗ trôi vào bờ cát, có một cô bé. Có lẽ cả chiếc thuyền bị sóng đánh vỡ chỉ còn một cô bé ấy sống sót.
Đàn gấu trong rừng ra, trông thấy cô bé. Một lúc sau, một con gấu tha đến trước mặt cô bé một nạm khoái ong. Rồi gấu đi lấy về thật nhiều khoái ong. Cô bé vừa nhai xong miếng khoái ong, người đương rét cầm cập, tự nhiên thấy ấm hẳn.
Từ ấy, cô bé cùng đàn gấu vào rừng hái quả, hàng ngày sinh sống. Như thế, không biết bao nhiêu lâu, bao nhiêu năm. Chí biết cò bé mỗi ngày một lớn. Những quả lê, quả táo, quả lựu, quả mận rừng với mật ong, với trứng kiến đã nuôi cô bé lớn lên như thổi.
Chẳng bao lâu, cô bé đã trở thành một cô gái xinh đẹp. Hai má đào hây hây. Làn tóc vàng rượi như tơ xoã bay trước gió. Ngày ngày, cô nhởn nhơ đi giữa đàn gấu. Đàn gấu có cô gái càng vui, thật vui những khi tuyết xuống, suốt mùa đông, cả đàn gấu và cô gái trú vào hốc đá tránh rét. Đến những ngày nắng, cả đàn lại ra nhởn nhơ, tung tăng trong nắng.
Một ngày kia, vãn như mọi ngày đẹp trời. Cô gái và đàn gấu ra chơi bên bờ biển. Bỗng thấy từ đằng xa một chiếc thuyền từ từ bơi lại. Trên thuyền có một chàng trai trẻ.
Chàng trai trẻ đẩy thuyền vào mũi cát, rồi nhảy lên bờ. Chàng trai và cô gái, hai người nói chuyện với nhau. Những con gấu không nghe hiểu được câu chuyện của hai người như thế nào.
Một lúc sau, cô gái cùng chàng trẻ tuổi bước xuống thuyền.
Đàn gấu luống cuống chạy theo ra tới bãi cát thì mái chèo của chàng trai đã đẩy thuyền xa bờ rồi. Mái chèo trong tay chàng trai trẻ càng dào dạt, chiếc thuyền càng vun vút xa xa. Đàn gấu đứng ngẩn nhìn con thuyền mỗi lúc một xa. Và trông thấy nước mắt long lanh trên khuôn mặt cô gái vừa ngoảnh lại.
Chàng gấu đã tha mảng khoái ong ngày nãm xưa ấy càng bồn chồn, bồn chồn nhất. Gấu chạy xô xuống bờ nước. Nhưng gấu không bơi ra biển được. Gấu nghĩ một cách. Gấu khuỵu hai chân trước xuống, mặt và mũi sát mặt biển, nhìn ra biển. Chàng gấu há miệng, há to. Chàng gấu quyết uống cho đến khi Hắc Hải cạn hết nước, quyết làm cho chiếc thuyền đem cô gái đi mắc cạn, phải dừng lại.
Chàng gấu mải mê uống... từ ngày ấy tới giờ.
Tô Hoài
Trích Tuyển tập Văn học Thiếu nhi