Bài 42: Kể về một con người bình thường mà vĩ đại: Cô giáo trên đảo xa

  • Bài 42: Kể về một con người bình thường mà vĩ đại: Cô giáo trên đảo xa trang 1
Bài 42
Kể về một con người bình thường mà vĩ đại
Bài đoc tham khảo
Cô giáo trên đảo xa
“Thương mấy cô giáo trẻ. Hôm qua trời mưa gió to thế mà vẫn đi đò qua đảo để dạy học cho mấy đứa nhỏ...”, “Thế thì nhằm gì, ngay mùa gió bão các cô vẫn chòng chành trên đò đến lớp...” Tình cờ nghe được trên một chuyên đò đến đảo ở thành phô' Nha Trang (Khánh Hoà), tôi tìm đến những lớp học trên đảo.
Ở lớp, cô giáo trẻ Trương Thị Thái Hiền phải “phân thân” mới dạy được cùng lúc ba lớp trong một phòng học: chỉ cho các em lớp 1 tập đọc xong, cô phải chạy sang hướng dẫn một học sinh lớp 2 cách làm toán... Cũng ở đây, tôi xúc động khi chứng kiến các cô phải kiêm luôn vai trò của người bảo mẫu như chải lại tóc, sửa quyển vở bị bung bìa, chỉ dạy từng lời ăn, tiếng nói và kiêm luôn cả việc... cắt móng tay cho các em. Làm ấm lòng những đứa trẻ ở đảo xa với các cô giáo nơi đây có lẽ không chỉ là những bài giảng mà còn là trái tim yêu thương, bao dung và cảm thông luôn ánh lên trong đôi mắt của các cô; nhất là với những em không có bố mẹ sống chung.
ở các đảo, mỗi khối nước các cô phải mua có thể lên đến 35.000 đồng. Vì thế, việc giặt quần áo trở thành một việc làm “xa xỉ”. Trừ đảo chính Trí Nguyên gần đất liền, để đến với các đảo còn lại có thể mất đến hai tiếng và đò không phải lúc nào cũng có. Vì vậy, các cô giáo ở đảo xa mỗi tuần chỉ có thể tranh thủ về nhà một lần vào ngày cuối tuần. Tuy khó khăn, thiếu thốn bộn bề nhưng khi trò chuyện, tôi luôn bị cuốn theo sự lạc quan, yêu nghề của các cô. “Khó khăn không làm chúng tôi chùn bước hoặc nản chí. Chỉ mong cái chữ sẽ đến được với những học sinh ở đảo xa để bù đắp phần nào sự thiệt thòi của các em” - cô Hiền tâm sự.
Phi Long