Bài 112: Mùa thu, thăm Tây Bắc

  • Bài 112: Mùa thu, thăm Tây Bắc trang 1
  • Bài 112: Mùa thu, thăm Tây Bắc trang 2
Bài 112
Bài đoc tham khảo
Mùa thu, thăm Tây Bắc
Mùa thu năm nay, lần đầu tiên tôi mới được đến thăm Tây Bắc. Tầm mắt được mở rộng, tâm hồn được dào dạt nâng cao. Biết bao xúc động về giang sơn gấm vóc, về dân tộc anh hùng.
Tôi đã đến dâng hương nghĩa trang liệt sĩ Độc Lập, tham quan Hầm chỉ huy của bại tướng Đờ Cát-tơ-ri ở Mường Thanh, đến thăm Sở chỉ huy chiến dịch của Đại tướng Võ Nguyên Giáp ở Mường Phăng...
Những ngày đầu thu đẹp quá! Nắng chan hoà. Trời trong veo. Núi rừng xanh thẳm, bao la, bát ngát. Tôi ruổi dài thăm thú Yên Bái, Lào Cai, Hà Giang. Mỗi nơi hai ba ngày, cảnh vật và con người miền Tây Tổ quốc đã để lại trong tâm hồn tôi bao ấn tượng vô cùng sâu sắc, cảm động.
Những con đường liên tỉnh uốn khúc, gập ghềnh. Những cua lượn chênh vênh, một bên là vách đá, một bên là vực thẳm. Có lúc, người và xe đi trong biển sương mù. Những núi đá sừng sững, những rừng cây xanh bạt ngàn của dải Hoàng Liên Sơn. Mây trắng lô xô bay về phía Thập Vạn Đại Sơn hùng vĩ.
Những buổi chiều thu vàng, tôi man mác bâng khuâng đứng lạng ngắm nhìn những ruộng bậc thang ở Tú Lệ, Cao Pha, Lìm Mông, Púng Luông, Chê Cu Nha, Dế Su Phình, La Pán Tẩn, Hồ Bốn,... ở Yên Bái. Những buổi trưa ngồi nghỉ lưng đèo, tôi say sưa chiêm ngưỡng màu xanh trên lớp lớp ruộng bậc thang ở Sa Pa, Than Uyên, Mường Hoa,...; Y Tý, Mường Vi, Mường Hum, A Lù, Dền Sáng, Dền Thàng... thuộc Lào Cai. Màu xanh của lúa, ngô, khoai tầng tầng lớp lớp dâng lên tận chín tầng mây. Sức lao động của người Mông ở Tây Bắc thật là vĩ đại.
Hình ảnh những người Mông lom khom cày cuốc, gieo vãi, hình ảnh những người phụ nữ địu con lên nương, hình ảnh đứa trẻ con hồn nhiên, đùa chơi trước bản,... tất cả đã làm cho tôi “say” cảnh và người trên miền đất lạ.
Hoa đỗ quyên đỏ rực, tiếng suối róc rách thì thầm, những mái nhà ẩn mình trong bóng cây xanh, những chiếc cầu chênh vênh bên bờ suối, đàn bò vàng mượt trên bãi cỏ xanh với tiếng mõ lốc cốc đều đều,... tôi không thể nào quên. Hành trang của người lữ khách, ngày đêm trôi qua thêm nặng trĩu, vương vấn,...
Tôi đã đến thăm chợ phiên ở Mường Hum, chợ phiên ở Mù Cang Chải. Áo quần đủ sắc màu rực rỡ. Tiếng nói lao xao, gương mặt vui tươi, rạng rỡ. Tiếng khèn, tiếng hát nỉ non. Đủ mọi thứ sản vật bày bán: măng khô, mộc nhĩ, mật ong, mật gấu, rễ thuốc, sa nhân,... Nào là gia súc, gia cầm, đủ chó, bò, gà, lợn. Một góc chợ lố nhố ngựa đứng, có con gõ móng cong đuôi, có con hí, vẫy tai, mắt đen thao láo...
Một bát thắng cố, một chén rượu ngô Bắc Hà, một câu chuyện vui,... cũng đủ làm cho người khách lạ miền xuôi ngây ngất.
Tôi và ba người bạn đã vượt cổng Trời leo tới cao nguyên đá Đồng Văn, tlm đến Lũng Cú, chiêm ngưỡng là cờ đỏ sao vàng tung bay trên đỉnh núi Rồng. Hình ảnh những người lính trẻ quê ở Nghệ An, Thái Bình,... ngày đêm nắm chắc tay súng canh giữ bầu trời biên cương trên nóc nhà Việt Nam ở đây đã giúp ta hiểu và tự hào về Bà Mẹ Tổ quốc thân yêu!.
Trên đường xề xuôi, tôi miên man nghĩ về câu tục ngữ Nếp Tú Lệ, tẻ Mường Tè, về điệu xoè của các cô gái Thái, về tiếng khèn của chàng trai Mèo,... Tôi nghĩ về Tây Bắc hòn ngọc ngày mai của Tổ quốc. Tôi mang theo cả ánh trăng vàng, miền biên ải về xuôi.
Tạ Đức Anh Quân
Lũng Cú, mùa thu 2010