Bài 107: Kể về một phụ nữ phúc hậu, đảm đang mà em biết

  • Bài 107: Kể về một phụ nữ phúc hậu, đảm đang mà em biết trang 1
  • Bài 107: Kể về một phụ nữ phúc hậu, đảm đang mà em biết trang 2
Bài 107
Kể về một phụ nữ phúc hậu, đảm đang mà em biết
Bài làm
Bà Lộc gần sáu mươi tuổi, nhưng nhanh nhẹn khoẻ mạnh. Bà là một phụ nữ phúc hậu, đảm đang được dân làng quý mến.
Bà có ba người con: cô Luận, chú Trung, chú Thành. Năm cô con gái đầu lên chín tuổi, bà đẻ sinh đôi Trung và Thành. Hai đứa con thơ đang tập đi thì bố đau bụng rồi chết đột ngột, sau này mới biết chết vì bệnh ruột thừa.
Bà Lộc goá chồng, nhà lại nghèo, con thơ. Bà đã gồng mình lên, tất tả ngược xuôi. Bà làm hàng xáo. Gạo đem bán mua thóc về. Cám để nuôi lợn. Tấm thì bốn mẹ con để ăn, đúng là “no cơm tấm, ấm ổ rơm”. Nhờ trời, hàng chục năm dài, bốn mẹ con “chân cứng, đá mềm”, năm nào cũng được hai, ba lứa lợn thịt. Rồi bà nuôi lợn sề theo cách phối giống nhân tạo.
Ba người con hiếu thảo, học giỏi. Cô Luận học Đại học Ngoại thương, hiện công tác ở thành phố Đà Nẵng. Chú Trung học Đại học Quân sự, hiện nay là Trung uý Hải quân đang công tác ở Trường Sa. Chú Thành là kỹ sư điện đang xây dựng nhà máy Thuỷ điện Sơn La. Bà Lộc ở quê một mình, hai, ba năm con cái đi làm ăn xa mới về thăm bà dăm bữa nửa tháng.
Bà Lộc chơi thân với bà nội của em. Bà cho biết chú Trung con bà đã hứa hôn với cô Thuỷ, giáo viên trường Tiểu học xã nhà. Định tổ chức lễ cưới vào đầu năm, nhưng chú Trung chưa về được vì tình hình Trường Sa căng thẳng lắm! Thỉnh thoảng vẫn thấy cô Thuỷ đến thăm bà Lộc.
Bà Lộc là điển hình nuôi dạy con thành đạt, là tấm gương sáng về sản xuất giỏi ở quê em mà ai cũng quý mến, kính phục.
Thái Ngọc Vinh, 4A
Trường Tiểu học Đông Sơn - Thanh Hoá