Soạn bài Viết bài tập làm văn số 5 - Văn tả cảnh (làm ở nhà)

  • Viết bài tập làm văn số 5 - Văn tả cảnh (làm ở nhà) trang 1
  • Viết bài tập làm văn số 5 - Văn tả cảnh (làm ở nhà) trang 2
  • Viết bài tập làm văn số 5 - Văn tả cảnh (làm ở nhà) trang 3
  • Viết bài tập làm văn số 5 - Văn tả cảnh (làm ở nhà) trang 4
VIẾT BÀI TẬP LÀM VĂN số 5
VĂN TẢ CẢNH (Làm ở nhà)
Đề sô 1 : Hãy tả lại hình ảnh cây đào hoặc cây mai vàng vào dịp Tết đến, xuân về.
Tả cây mai vàng
Từ khi chuyển về nhà mới, em đã thấy trước sân nhà mình có một cây mai vàng khá lớn.
Không biết cây được trồng từ bao giờ, nhưng cây đã cao được ba bôn thước, góc cây to bằng bắp chân em, màu nâu, sậm. Lên đến nửa mét thân chia ra làm nhiều nhánh, mỗi nhánh tỏa ra nhiều cành, cành mọc mảnh dẻ, uốn lượn đan vào nhau tạo thành một dáng rất đẹp. Lá mai thon dài, nom hao hao như lá trúc, hay lá trà tươi bán ở các chợ nhưng ngắn hơn, mép của nó có răng cưa. Lúc lá non màu xanh tươi phơn phớt hồng, càng về sau lá càng dày và xanh đậm hơn.
Hàng năm, cứ trước tết khoảng hai tuần, ba em lại mất cả buổi sáng để vặt trụi lá đi. Lúc này trông cây mai khẳng khiu, chỉ còn lại lỏng chỏng những thân và cành. Nhưng chỉ sau mấy hôm thấp thoáng giữa tàn cây, những nụ hoa no tròn ẩn bên trong chiếc đài màu ngọc bích.
Các nụ hoa đầu nhọn cuộc chặt vào nhau. Nhưng rồi từng chùm, từng chùm hàng loạt những cánh hoa bung ra nở rộ, toàn thân cây một màu vàng rực rỡ. Hoa mai có năm cánh, cánh xoè ra mịn màng như lụa. Dưới ánh nắng xuân ấm áp, cánh mai mỏng manh như cánh bướm múa lượn giữa trời xanh. Giữa màu vàng của hoa, lác đác trên cành đã bắt đầu xuất hiện những lộc non màu xanh pha hồng, Thỉnh thoảng có làn gió nhẹ thổi qua những cánh mai nhè nhẹ rơi vàng một vùng quanh gốc.
Hoa mai không tỏa hương thơm và lộng lẫy như hoa hồng, nhưng hoa mai có vẻ đẹp dịu dàng đằm thắm. Mùa xuân đến cũng là mùa hoa mai nở, báo hiệu một năm đã đến, nó như bàn tay vẫy gọi mọi người ở xa về sum họp gia đình.
Tả vẻ đẹp của cây hoa đào
Năm nào cũng vậy, cứ hai bảy Tết, hai bố con tôi lại lên Nhật Tân để xem vườn đào nổi tiếng của Hà Nội và cũng là để mua hoa về trưng Tết.
Hôm đó khí trời khá lạnh, thỉnh thoảng những cơn gió bấc thổi từ sông lên, hết vào mặt khiến tôi run lên vì lạnh.
Dọc hai bên đường là những luống đào chạy dài thẳng tấp. Đâu đâu cũng chỉ thấy đào, bạt ngàn một màu đỏ rực. Cây đào không cao lắm, chỉ bằng người tôi thôi, có cây lớn hơn một chút. Thân cây màu nâu xám và bóng.
Cách mặt đất khoảng ba, bốn tấc, đào chia ra thành nhiều nhánh, mỗi nhánh toả ra nhiều cành. Cành đào vẫn màu nâu xám nhưng nhạt và sáng bóng hơn. Mỗi cây đào mang một dáng vẻ khác nhau. Có cây cành khum khum đan tròn vào nhau trông rất đẹp mắt. Có cây lại được tỉa tót, uôh lượn hình con công, con hạc đang xòe đuôi, xòe cánh để khoe bộ lông rực rỡ của mình. Người ta gọi những cây đó là đào thế.
Cũng như mai vàng, trước Tết một tháng đào được vặt trụi lá. Nhưng chỉ sau hai tuần trên mỗi cành, mỗi nhánh đã chi chít những nụ đào nhỏ xíu và một màu đỏ tươi đã bắt đầu ló dạng. Đâu đó, những bông hoa mới nở đậu chênh vênh trên các cành. Hoa đào năm cánh mảnh mai như đang khoe sắc trước nắng xuân, sắc hoa đào màu đỏ tươi, càng rét đậm hoa đào càng nhuận sắc. Hương hoa thoang thoảng một mùi thơm nhẹ nhàng.
Lúc này, ánh sáng đã trải khắp vườn đào làm tan đi những giọt sương đêm còn đọng trên cành lá khiến cho những nụ hoa như sáng hơn, tươi đẹp hơn. Người đi xem hoa, mua hoa mỗi lúc một đông. Áo quần đủ màu sắc, tiếng nói, tiếng cười rộn ràng khiến cho vườn đào càng trở nên rực rỡ và náo nhiệt.
Hoa đào cũng giống như hoa mai, góp phần tô điểm cuộc sông của con người. Mỗi khi tết đến, ai ai cũng muốn trưng một cành đào trong nhà và cầu mong mọi sự tốt đẹp sẽ đến với họ.
Đề số2: Hãy viết bài văn miêu tả hàng phượng vĩ và tiếng ve vào những ngày hè.
Bài tham khảo :
Nếu bạn có dịp hãy ghé thăm trường tôi vào những ngày hè khi mà hàng phượng vĩ nở rộ những đóa hoa đỏ thắm và tiếng ve kêu râm ran suốt ngày đêm.
Hàng vĩ của trường tôi được trồng từ bao giờ tôi không biết, chỉ nhớ ràng khi tôi đặt chân vào trường đã thấy hàng cây đứng đấy như những chàng dũng sĩ hiên ngang.
Những thân cây có màu xám với nhiều đốm trắng bạc vì năm tháng qua đi. Hàng cây giương ra những cánh tay che chở cho chúng tôi khỏi những tia nắng gay gắt của mặt trời. Dưới gốc cây nổi lên nhiều cái rễ lớn ngoằn ngoèo uốn lượn như con trăn đang trườn tới. Phía trên là những tán lá như cái lọng màu xanh to lớn. Tôi không biết ai đã đan những cành cây lại với nhau mà thành cái lọng khéo đến như vậy. Những chú ve thường ẩn mình trong vòm lá phượng cùng nhau cất lên một bản hòa tấu làm nức lòng lũ học trò chúng tôi.
Giữa khoảng trời mênh mông, những đóa hoa phượng đỏ rực nổi lên mang một sắc thái riêng biệt hết sức kiêu sa, rạo rực và dễ thương. Vào giờ ra chơi, những cánh hoa phượng được các bạn gái tách ra thành những chú bướm xinh xinh. Còn các bạn trai thì lấy những nhụy hoa thi nhau móc ngoéo. Sau những trận mưa rào, hoa phượng rơi rải rác khắp sân trường, tựa như cả mặt sân được trải lên một tấm thảm màu đỏ tươi ánh lên dưới tia nắng mặt trời.
Những cây phượng ở đây thay đổi quanh năm : Mùa đông cây rụng hết lá, khẳng khiu. Nhưng sang xuân, chồi non lại nhú ra, phủ một màu xanh tươi mát cho cây. Mỗi lần như thế, dường như tuổi thanh xuân lại trở về với những cây phượng xóa đi sự già nua đã in hằn lên thân hình nó. Sau đó không lâu ở khắp sân trường, hình ảnh của mùa hè lại được vẽ lên bằng những chùm hoa đỏ thắm một cách rõ rệt. Nó đem lại niềm vui sướng, háo hức cho tuổi học trò.
Mùa hè đã đến, giã từ những cánh phượng thắm để bước vào một kì nghỉ lí thú sau những tháng ngày học tập vất vả. Những cánh bướm làm bằng hoa phượng vẫn cứ bay lượn trong cuốh lưu bút của tuổi học trò chúng tôi.
Đề số 3: Em đã từng chứng kiến cảnh bão lụt ở quê mình hoặc em đã thấy cảnh đó trên truyền hình, hãy viết bài văn miêu tả trận bão lụt khủng khiếp đó.
Bài tham khảo :
Chắc hẳn các bạn còn nhớ cơn bão sô' năm vừa qua đã gây thiệt hại về người và của đô'i với vùng đồng bằng sông nước Cửu Long.
Làng tôi ở vùng biển, tôi còn nhớ rất rõ hôm đó, vào khoảng ba giờ chiều, bỗng mây đen từ đâu ùn ùn kéo tới bao phủ cả bầu trời. Trời đang sáng, giờ đây tô'i sầm lại. Gió bắt đầu nổi lên ào ào, sức gió làm cho những cành cây chao đảo, bụi đường tung bay mù mịt. Mưa ù xuống khiến cho mọi người không tưởng tượng được là mưa lại kéo nhanh đến thế.
Nước xiên xuống, lao xuồng, lao vào các bụi cây. Tiếp đến mưa đổ ầm ầm trên mái nhà, nước chảy đỏ ngòm bốn bề sân cuồn cuộn dồn vào các rãnh công. Gió giờ đây mỗi lúc một lớn, rối bất thình lình một cơn gió giật hất phăng mái ngói nhà tôi, mưa xối nước xuống nền nhà. Cả gia đình tôi chưa kịp hoàn hồn thì bỗng có những mạch nước mạnh như những con trăn khổng lồ không biết từ đâu lao tới. Cả nhà tôi vội chạy lên gác, thì hỡi ôi một cảnh tưởng khiến mọi người phải kinh hoàng : đồ đạc trên này đã bị mưa gió làm cho ướt và vỡ hết. Tủ quần áo đổ sập xuống, giường chiếu ước sũng, ti vi, máy cát-sét vỡ tan tành. Mảnh kính bắn lung tung. Nước lúc này đã dâng cao lên tận mặt sàn của lầu. Trên trời tô'i đen như mực, sấm chớp nổi ầm ầm. Ba mẹ con tôi sợ quá ôm choàng lấy nhau mà khóc.
Trong lúc không biết xoay xở thế nào, bỗng có tiếng ca nô từ xa vọng lại, rồi tôi thấy các chú bộ đội xuất hiện ngay trước cửa lầu nhà tôi, ba mẹ con tôi được cứu thoát.
Mặc dù đã ra khỏi chỗ nguy hiểm, nhưng nhìn cảnh làng xóm chìm ngập trong lòng nước mà lòng tôi thấy đau nhói. Hơn một nghìn con người nheo nhóc không có nhà cửa, thậm chí có những gia đình còn mất cả người thân : con mất cha, vợ mất chồng, sự mất mát thật là to lớn.
Cơn bão sô' năm đã qua, nhưng dư âm của nó mãi mãi in đậm trong lòng của mỗi người dân vùng sông nước Cửu Long này.