Bài số 11: Em hãy tả và ghi lại một nét đẹp, một vài khoảnh khắc đáng yêu của vườn quê
Bài sô 11 Em hãy tà và ghi lại một nét đẹp, một vài khoảnh khắc đáng yêu của vưòĩi quê. Bài làm Chiều nay, tôi lại đem chiếu ra trải trên thảm cỏ dưới gốc cây mít cạnh bờ ao trong vườn bà nội. Đã hơn 5 giờ chiều, bà đi lễ trên chùa Cao chưa về. Mặt trời đã gác bóng trên đồi Chằng. Gió thổi mát rượi, tiếng lá reo lao xao. Hương vườn toá ra, dàng lên thoang thoảng. Hương của khóm lá hương nhu dìu dịu. Mùi mít chín ngạt ngào. Mùi hoa ngâu, hoa nhài từ mé sân, góc vườn đưa tói. Hồn tôi nhẹ lâng lâng. Cây cam trĩu quả. cây hồng xiêm lúc liu trái. Mỗi cây trái trong vườn gợi nhớ trong lòng tôi bao kí niệm sâu sắc về ông nội kính yêu. Hè năm ngoái, nội còn dần tôi ra thăm vườn ối. thế mà nay nội đã đi xa mãi mãi... Nước mat tôi ứa ra. Bóng chiều sẫm lại. Gió thổi, cành lá rì rào hát lên. Mặt ao gợn sóng lăn tăn. Cá mè và cá rô phi nối lèn từng đàn; thỉnh thoảng lại có con cá nhảy vọt như một cái thoi bạc. Chắc đã đến giở được ăn. Chứng cũng đang mong bà về. Vườn bả tôi cũng là một vườn chim bé nhỏ. Bầy chim chào mào đỏ đít. con nào cũng đội trên dầu một cái mũ ca-lô, tiếng hót lanh lảnh như tiếng chuông đồng chùa Cao. Chào mào bố, chào mào mẹ, chào mào chị, chào mào anh, chào mào em, cứ ôm lấy cây ối đào tìm trái chín. Gia đình chim chìa vôi có bốn con từ bụi cam bay sang khóm chanh tìm mồi bắt sâu. Trong bóng hoảng hôn, chúng còn bay lên cành xoan, ngọn bạch đàn cùng đàn chim sâu thi nhau hót ríu rít. Khúc nhạc chiều nơi vườn quê đã đưa tôi vào giấc ngủ êm đềm. Tôi mơ gặp ông nội, tôi mơ gặp cô Tấm trong cổ tích... Mái tóc tôi, áo quần tôi và cả tàm hồn tôi ngào ngạt hương vườn quê. Lê Huyền Tâm, 4A Trường Tiểu học Trung Văn - Hà Nội