Bài số 5: Tả cô giáo (hoặc thấy giáo) của em

  • Bài số 5: Tả cô giáo (hoặc thấy giáo) của em trang 1
  • Bài số 5: Tả cô giáo (hoặc thấy giáo) của em trang 2
Bài số 5
Tả cô giáo (hoặc thầy giáo) của em.
Bài làm 1
Cô giáo dạy em năm em học lớp Một tên là Nguyễn Thuỳ Trang. Năm đó, cô mới 22 tuổi, chưa xây dựng gia đình.
Cô rất dịu hiền và xinh đẹp. Tóc cô đen, dài, mượt thướt tha. Gương mặt thanh tú, dáng điệu nhẹ nhàng. Đỏi bàn tay búp măng. Mùa xuân hè, cô mặc quần đen, áo sơ mi trắng hoặc sơ mi xanh. Mùa đông, cô mặc áo len và choàng áo khoác. Cô ăn mặc giản dị nhưng nền nã, đoan trang.
Giọng cô trong trẻo, ấm áp. Cô viết rất đẹp. Chỉ saư ba tháng cô dạy chúng em, bạn nào cũng biết đọc, biết viết, đọc thông viết thạo. Giờ tập đọc, tập viết, học tính, làm thủ công, tô màu, chúng em học tập say mê. Phụ huynh nào cũng vui vì thấy con em mình tiến bộ vượt bậc.
Cô rất thương học trò. Tám bạn con trai trong lớp nghịch như quỷ sứ nhưng cô chỉ nhẹ nhàng nhắc như, không bao giờ nặng lời. Tâm, Hùng, Doanh là ba học sinh mô côi, được cô đặc biệt quan tâm. Chiều thứ bảy nào, cô cũng dạy chúng em học cắt, dán, vẽ... Cô còn dạy chúng em hát, dạy đọc thơ.
Năm nay em lên lớp Bốn, nhưng hình ảnh cô Thuỳ Trang em vẫn nhớ mãi. Cô là người mẹ hiền của em thời cắp sách.
Nguyễn Thị Như Mai
Trường Tiểu học Kim Đống - Quàng Ninh
Bài làm 2
Thầy Thành dạy em năm học lớp Ba. Thầy là con trai vùng đồng biển. Da ngăm đen, người cao to, chân tay rắn chắc.
Thầy có mái tóc đen rễ tre cắt ngắn. Mặt vuông chữ điền.
Thầy Thành rất nghiêm khắc. Những học sinh nói chuyện, làm ồn trong giờ học, cẩu thả, lười học, được thầy “rèn” cho đến nơi. Em và bạn Lâm trốn học đi xem chọi gà, bị thầy phê bình “kịch liệt”, chứng em nhớ mãi.
Thầy dạy giỏi, rất thương và quan tâm săn sóc từng học sinh. Thầy yêu cầu em nào cũng phải cắt móng tay, móng chân, thân thể và áo quần phải sạch sẽ, tóc con trai phải cắt ngắn, con gái phải buộc nơ gọn gàng.
Môn Tiếng Việt, môn Toán... thầy dạy rất hấp dẫn, nhất là lúc thầy đọc thơ, thầy kể chuyện. Chuyện Diêm Vương xử líiện thầy kể làm em nhớ mãi.
Em là học sinh giỏi, thi Vở sạch chữ đẹp được giải Nhì toàn khối ba. Mẹ em nói nhờ thầy Thành mà em mới trở nên cẩn thận, chăm ngoan, học giỏi như vậy. Ngày Nhà giáo Việt Nam, mẹ em kính tặng thầy Thành một quyển sổ tay rất đẹp để làm kỉ niệm.
Trần Trọng Khải, 4A
Trường Tiểu học Phủ Lạng Thương - Bắc Giang
Bài làm 3
Thầy giáo dạy lớp 4B của chúng em tên là Lê Thành Phương. Thầy bị thương tại mặt trận Lạng Sơn năm 1979 khi chống quân Trưng Quốc bành trướng. Năm 1985, tốt nghiệp Cao đẳng Sư phạm, thầy Phương về dạy học tại trường em.
Năm nay, thầy Phương 45 tuổi, người cao lớn, nước da bánh mật. Thầy có mái tóc rễ tre đen nhánh, cặp mắt tinh anh, gương mặt chữ điền, phúc hậu. Tính thầy điềm đạm, nói nhẹ nhàng, tình cảm. Thầy không quát mắng học sinh bao giờ. Thầy chỉ khẽ nhắc: “Em không nên làm như thế’”. hoặc “Em hãy cố gang hơn nữa”... thế mà chúng em không bao giờ quên.
Môn học nào, tiết học nào, thầy cũng dạy tốt, rất hay và hấp dẫn. Đội học sinh giỏi lớp 4B giành giải Nhất môn Toán và môn Tiếng Việt toàn trường. Bài tập đọc Chú đất nung, Điều ước của vua Mi-đát, Tre Việt Nam... sao thầy đọc, thầy kể chuyện, thầy dạy hấp dẫn thế. Chữ thầy viết trên bảng rất đẹp, đều tăm tắp. Thầy dạy và uốn nắn cho chúng em về tư thế ngồi viết, cách cầm bút, cách trình bày câu văn, câu thơ... để có vở sạch chữ đẹp.
Chiều thứ bảy hằng tuần, thầy Phương còn dạy chúng em tập hát, dạy các bạn nam thổi sáo, dạy các bạn nữ tập múa. Bài dân ca Lý ngựa ô, Trống cơm, điệu múa Bướm lượn vườn xuân của lớp 4B trường em đã đoạt giải Đặc biệt tại Hội diễn văn nghệ học sinh toàn huyện năm 2008. Tiếng đàn phong cầm của thầy Phương, tiếng sáo, tiếng hát, vũ điệu của Đội văn nghệ lớp 4B trong buổi biểu diễn đêm hội ấy đã làm cho hàng nghìn thính giả vỗ tay như sấm dậy.
Thầy Phương coi học sinh lớp 4B như con cháu yêu quý cua mình. Thầy lấy tiền trợ cấp thương binh mua sách, mua đồ dùng học tập tặng học sinh nghèo, học sinh chăm ngoan học giỏi. Thầy tặng bạn Liên chiếc áo len, tặng bạn Hợp cái cặp sách, tặng bạn Quang đôi giày vải... Thầy tặng em chiếc bút máy Hồng Hà trước khi em đi thi học sinh giỏi toàn huyện.
Thầy giáo thương binh Lê Thành Phương là niềm tự hào của học sinh lớp 4B. Chúng em kính yêu thầy Phương nhiều lắm.
Lê Đức Trọng, 4B
Trường Tiều học Bảo Xuyên - Nam Định