Bài số 8: Tả dòng sông quê hương

  • Bài số 8: Tả dòng sông quê hương trang 1
  • Bài số 8: Tả dòng sông quê hương trang 2
Bài sô 8
Tả dòng sông quê hương.
Bài làm
Sông Đào quê em
Làng Mụa quê em không có núi mà chỉ có ruộng đồng, có dòng sông uốn quanh. Đồng Tràng, đồng Thó, đồng Chỉ, đồng Quành, đồng Rạc... những cánh đồng có cái tên rất lạ, nhưng đất đai màu mỡ, lúa tốt bời bời quanh năm. Con sông tên là sông Đào. Em vẫn nghe cô Oanh con ông Thao hát:
"Muốn tắm mát lên ngọn con sông Đào,
Muốn ăn quả chín thì vào rùng sim...'’
Em vân tự hỏi: "‘Con sông trong ca dao đó có phải là con sông Đào quê cha đất tổ?”.
Con sông Đảo quê em đẹp lắm. Nó mềm mại, uốn khúc như đái lụa màu côm giữa đồng lúa xanh rì. Đôi bờ đê thoai thoải. Nước trong veo bốn mùa. Mùa xuân, nước sông ăm ắp như dòng sữa ngọt của mẹ hiền nuôi dưỡng vườn rau, ao cá, đông lúa, nương khoai biêng biếc. Mùa hè, đứng trên cầu Tường Vy, em thấy con sông lâp la lấp lánh như một tấm gương đặt nghiêng phản chiếư ánh mặt trời. Thuyền buôm, thuyền nan xuôi ngược. Tiếng hò tiếng hát lan xa làm ngẩn ngơ các cô gái làng em khi ngồi trên bến sông giặt giũ. Mùa thu, trời trong veo như thả mây trắng lững lờ trôi trên dòng sông xanh. Có phải vì hương lúa dự, lúa tám xoan trên cánh đồng Tràng, cánh đồng Quành làm cho nước sông Đào vừa thơm vừa trong mát. Chiều nào đi học về, chúng em cũng ngồi chơi trên bờ sông, lắng tai nghe tiếng sáo diêu hoặc say mê ngắm nhìn những đàn chim hình cánh cung lướt qua bầu trời như đang soi gương xuống dòng sông Đào êm ả.
Em vẫn cùng bạn Thanh, bạn Lý. bạn Thuần ra sông Đào tắm mát và tập bơi. Sông Đảo không sâu lam, rộng độ 30 mét. nước chảy êm đềm. Soi mình xuống gương sông, em thấy mình ngày một thêm khôn lớn.
VỊ ngọt của quả ối chín, vị chua của trái chanh cốm, hương thơm cua bỏng lúa... đều do nước ngọt, phù sa của sông Đào mà có. Con sông ân tình ân nghĩa của quê hương.
Cô Oanh đã lấy chồng xa, nhưng tiếng hát của cô, em vẫn nhớ: “Muốn tắm mát lên ngọn con sông Đào...”.
Lê Thị Trang Phương, 4B
Hưng Hà - Thái Bình