Bài số 20: Tả hình dáng và hoạt động của con mèo nhà em (hoặc con mèo mà em thường thấy)

  • Bài số 20: Tả hình dáng và hoạt động của con mèo nhà em (hoặc con mèo mà em thường thấy) trang 1
  • Bài số 20: Tả hình dáng và hoạt động của con mèo nhà em (hoặc con mèo mà em thường thấy) trang 2
Bài sô 20
Tả bình dáng và hoạt động của con mèo nhà em
(hoặc con mèo mà em thường thấy).
Bài làm 1
Chít! chít!... Thế là con chuột nhắt chuyên ăn hại đã bị chị mèo mướp dùng móng nhọn vồ gọn trong tay.
Chị mèo mướp có cái đầu tròn vo như trái bóng con. đôi tai bẹt. nhằn thín luôn dựng đứng. Đôi mắt xanh của chị long lanh như thuỷ tinlì. Bộ ria mép dài. nhó như những sợi tóc thỉnh thoảng lại động đậy. Cái mũi nhỏ cũng ươn ướt mà lại rất thính đấy nhé. Mùi thơm của thịt cá khó mà lọt qua được cái mũi ấy của chị ta. Cái cổ ngan cùa chị được nổi với thân hình thon dài, óng mượt. Bốn cái chân nhỏ và ngắn. Dưới bàn chân có lớp nệm thịt êm, dày giúp cho bước đi cửa chị uyển chuyển không hề gây tiếng động. Toàn thân chị được khoác chiếc áo vàng sẫm. Những lúc rỗi, chị thường liếm láp, chải chuốt làm cho bộ lông càng óng ả. Cái đuôi dài như con lươn của chị thỉnh thoáng lại ngoe nguẩy, uốn cong lên.
Chị mèo mướp rât thích chuột. Con chuột nào đã lọt vào tâm măt chị thì khó mà có đường thoát thân. Chị ta núp vào chồ nào kín đáo để rình. Con chuột đắc chí vui vẻ nhảy nhót. Bất thình lình, chị mèo mướp phóng nhanh như tia chớp vồ gọn con chuột. Với vẻ mặt thản nhiên, chị vần con chuột cho đến chết rồi tha ra một chồ kín đế ăn như sợ bị con cún tranh mất.
Chị mèo mướp xứng đáng là “nhà vô địch” về tài bắt chuột. Có chị mèo mướp trong nhà, lũ chuột không dám hoành hành nữa.
Nguyễn Ngọc Nam, 4A
Thành phố Bắc Giang
Bài làm 2
Con mèo nhà em rất đẹp. Bộ lông của nó có hai màu: đầu và lưng đen nhánh, bụng trắng phau mượt mà. Mắt nó như viên ngọc bích trong veo. Ria mép chĩa ra như những chiếc kim bạc bé tí. Hai cái tai rất xinh lúc nào cũng vểnh lên nghe ngóng. Cái mũi đo đỏ, ươn ướt. Bốn chân như được đi giày, êm nhẹ. Tư thế nằm nhàn nhã, cái đuôi lúc thì uốn cong, lúc vắt qua vat lại. bốn chân duỗi thẳng ra trên chiếc đôn sứ.
Làm xong bải toán khó, em ngoảnh lại, con mèo đã biến đâu mất. Buôi sáng nay. bố mẹ và em Thu đi vắng, cảnh nhà vắng lặng, im lìm. Bỗng em nghe tiếng chuột kêu “chít... chít...”. Con mèo từ trong buồng đi ra, ngoạm một mụ chuột to tướng, cái đuôi chuột kéo lê trên mặt đất.
Đặt con chuột lên thềm nhà, con mèo nằm im ngó. Con chuột chưa chết, hay nó vờ chết? Con mèo cứ lấy chân hat qua hất lại. vần lên vần xuống, rồi bỏ con mồi ra. Mèo lùi xa, nằm rình, hai chân trước choài về phía trước. Em nín thở, ngó nhìn. Bất ngờ, con chuột tinh ma nhổm dậy bở chạy. Nó sap chui qua cửa. Nhanh như cắt, con mèo nháy lên, phóng tới. Con chuột lại kêu lên! Những chiếc vuốt nhọn của con mèo đã bấm vào chân và lưng chuột. Chuột bị mèo can vào cố, vảo đầu, the là đi đời con chuột tỉnh quái.
Sau khi ngoạm cố chuột lôi đi, độ nửa tiếng sau, con mèo đã ra nằm duỗi chân sưởi nắng trên thềm nhà. Nó nằm im, lim dim cặp mắt. Bữa cơm chiều nay thế nào mẹ cũng sẽ thưởng cho chú ta một khúc cá rán. Em Thu lại bế nó vào lòng, vừa vuốt ve vừa chuyện trò thủ thỉ.
Lê Xuân Vĩnh, 4A
Vũ Thư - Thái Bình