Bài số 25: Tả một em bé mà em yêu quý
Bài số 25 Tả một em bé mà em yêu quý. Bài làm Bé Thu Trà Bé Thu Trà lên 4 tuổi, ở với bà ngoại. Bé mồ côi mẹ từ ngày mới lên 2 tuổi. Bố bé làm công nhân ở nhà máy Dung Quất, Quảng Ngãi. Bé Thu Trà rất dễ thương. Má bầu bĩnh, có lúm đồng tiền, cặp mắt tròn, một mí. Chân và tay bụ bẫm. Đi nhà trẻ về, bé hỏi bà về chị Ngọc và đi tìm chị để khoe Phiếu bé ngoan mới được cô giáo thưởng. Thu Trà biết hát nhiều bài rất hay. Có hôm bé còn đọc bài thơ Con mèo cho bà và cho chị Ngọc nghe. Mỗi lần sang chơi, bé xin chị cho ngồi lên ghế để xem sách vở và hộp bút của chị. Thấy cái gì lạ cũng hỏi và đòi xem. Được chị cho khoác ba lô con cóc đựng vài quyển sách vở đi lại trong nhà, bé thích lắm, cười tít mắt lại. Thu Trà rất ngoan và thảo. Có quà gì ngon cũng để dành cho chị Ngọc. Bé đã biết đọc biết viết 24 chữ cái. Bé đòi bà cho đi học cùng chị Ngọc. Chiều thứ bảy vừa rồi, Thu Trà khoác chiếc ba lô ba màu rất đẹp, ra đứng ngoài ngõ đợi chị Ngọc đi học về. Vừa thoáng thấy chị, bé đã reo lên chạy tới khoe rối rít: “Chị Ngọc ơi! Em có ba lô sách mới. Bà mua cho em đấy. Chị thấy cớ đẹp không?”. Lúc ấy, em càng thương bé hơn. Lê Thị Ngọc, 4C Ninh Giang - Hài Dương