Bài số 26: Tả một bé trai đáng yêu mà em biết và yêu quý

  • Bài số 26: Tả một bé trai đáng yêu mà em biết và yêu quý trang 1
Bài số 26
Tẩ một bé trai đáng yêu mà em biết và yêu quý.
Bài làm
Nhài là bạn học của em. Nhài có em trai lên 1 tuổi đang tập đi. Bé ngoan lắm, được ông bà, bố mẹ và chị gái chăm chút yêu thương.
Bố bé tên là Chân nên ông đặt tên bé là Chính.
Thấy bạn của chị đến chơi, bé lân la làm quen hết. Bé sờ chân tay, áo quần và cho các chị bế. Bé đang tập nói; nói từng tiếng một. Bốn răng bé trắng nõn. Tóc thưa, mềm như tơ. Chân tay bụ bẫm. Cái bụng to, cái rốn sâu hoắm. Cái Lý nói: “Nhài ơi! Em Chính như võ sĩ su-mô Nhật, trông dễ thương quá!”.
Tổ em có sáu bạn, mới đến chơi nhà Nhài hai, ba lần thế mà khi hỏi bé Chính, bé nhận rõ tên từng người: Hậu, Quỳnh, Giang, An, Lục. Bé không nhầm lẫn ai bao giờ.
Bé Chính được nằm ngủ với bà. Bé được ngồi vào lòng ông nội, ngắm nhìn ông uống trà. Bé biết bênh bố. Bé thích được mẹ, được chị nắm tay dẫn đi vòng quanh sân chơi.
Nhà bé có nuôi một con cún, một con miu. Cún và miu là bạn thân của bé Chính. Hai con vật cưng cứ bám lấy bé suốt ngày.
Bạn Nhài có lần tâm sự với em: “Khi mẹ sinh bé Chính, cá nhà vui lắm, ông bà như trẻ lại".
Trần Thị Thanh Hoà, 4A
Mĩ Lộc - Nam Định